Góc nhìn

Xuân xuyên biên giới

Chỉ còn không tới 2 tuần nữa cả nước ta sẽ chào đón năm mới 2018 năm Mậu Tuất. Trong khi mọi người đang nôn nao chuẩn bị cho chuyến về quê ăn Tết để gặp gỡ bạn bè, người thân, gia đình thì ở nơi biên giới các chiến sĩ chúng ta cũng đang có ước muốn được sum vầy cùng gia đình trong mâm cơm ngày Tết. Nhưng vì trách nhiệm và trọng trách cao cả, các chiến sĩ của chúng ta phải ăn Tết xa nhà, xa quê hương. Hiểu được nỗi lòng người lính, Sở Y Tế cùng các bệnh viện trong thành phố Hồ Chí Minh đã cùng nhau tổ chức một cuộc hành trình “Xuân Xuyên Biên Giới”. Đây là một hoạt động rất có ý nghĩa nhằm gắn kết giữa các bệnh viện với nhau và cũng làm ấm thêm lòng các anh chiến sĩ đang ngày đêm canh gác nên biên cương xa xôi, nguy hiểm.

T​rong chuyến hành trình này, Bệnh viện Nhi đồng Thành phố vinh dự được cử 17 y bác sĩ, điều dưỡng và dược viên trẻ cùng tham gia với đoàn sở. Bệnh viện Nhi đồng Thành phố giúp hỗ trợ thăm khám và tặng phát quà các trẻ nhỏ, thăm hỏi tặng quà các chiến sĩ biên giới và các mẹ Việt Nam anh hùng trước thềm xuân đến. Cùng giao lưu văn nghệ, gói bánh Tét tặng các chiến sĩ để thắt chặt thêm tình đoàn kết quân dân. Qua đó giúp người dân, chiến sĩ nơi xa có cái nhìn mới về lực lượng bác sĩ trẻ, năng lực và nhiệt huyết mà bệnh viện Nhi đồng Thành phố mang lại. Sau chuyến hành trình đầy trải nghiệm, đoàn bệnh viện Nhi đồng Thành phố muốn được chia sẻ về những cảm nhận và kỷ niệm diễn ra trong suốt hành trình.

Việt Nam gồm 64 tỉnh thành tiếp giáp với các nước khác nhau trong khu vực, vậy nên mỗi tỉnh thành đều sẽ có c​ác cửa khẩu được canh gác rất nghiêm ngặt ở cả 2 nước tiếp giáp. Trong chuyến hành trình lần này, từ ngày 03- 04/01/2018,bệnh viện Nhi đồng Thành phố cùng các bệnh viện và Sở Y Tế đã phát động hành trình “Xuân Xuyên Biên Giới” đến xã Tân Lập, huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh.

Chuyến xe bắt đầu lăn bánh từ bệnh viện Nhi đồng Thành phố chạy vào trung tâm để đón các thành viên của đoàn từ các bệnh viện khác. Chuyến hành trình chúng tôi lăn bánh đến các điểm tập trung ở các bệnh viện để đón đoàn bạn và sau đó đoàn xe chúng tôi bắt đầu đến Tây Ninh xe chúng tôi chạy hơn 2 tiếng đồng hồ thì chúng tôi đang dừng chân tại huyện Củ Chi, tại đây chúng tôi đã cùng nhau tới nhà mẹ Việt Nam anh hùng NGUYỄN THỊ KỊCH. Thăm hỏi, tặng quà và trò chuyện với mẹ mới được biết mẹ có 4 người con, trong đó 2 anh đã hi sinh trên chiến trường. Nghe mẹ kể “đây là thằng hai này, nó hiền lắm, hiền thứ nhất ko ai bằng, còn đây là thằng 3, hai con mẹ đẹp trai lắm, thằng 2 chưa có người yêu mà thằng 3 có rồi. Hôm mẹ đang làm nghe tin báo 2 đứa nó hi sinh rồi, mẹ không tin bảo đùa mẹ à”_ mẹ khóc. Nghe tới đây thôi mà chúng tôi rưng rưng nước mắt. Kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh, còn gì đau xót hơn thế. Mẹ cứ nhắc đi nhắc lại về câu chuyện lại làm chúng thôi thêm thương mẹ hơn. Mẹ đã 92 tuổi, cái tuổi mà không phải nhiều người có thể sống tới nhưng mẹ vẫn còn nhanh nhẹn lắm chỉ có điều mẹ không còn nhớ năm nay bao nhiêu tuổi kể từ ngày nghe tin của 2 anh. Nhiều cảm xúc, muốn bên mẹ thêm nữa nhưng chuyến hành trình còn rất dài nên chúng tôi phải tạm biệt mẹ, mẹ tiễn chúng tôi ra tận cổng mới chịu quay vào nhà.

Tiếp tục cuộc hành trình, chúng tôi đến với xã Tân Lập, huyện Tân Biên, tỉnh Tây Ninh. Tại đây, mặt trời đã qua đỉnh đầu, khi vừa xuống xe đoàn chúng tôi cảm nhận ngay cái nắng chói chang của vùng biên giới thế nhưng khi nhìn thấy mọi người tập trung rất đông, sắp xếp theo thứ tự và chờ tới lượt của mình, mọi người rất vui vẻ .Đoàn chúng tôi như được tiếp thêm lửa, động lực. Chúng tôi bắt đầu chuẩn bị cho chương trình khám và phát thuốc tổng quát cho 500 người dân, 400 trẻ em, sản phụ khoa cho 200 phụ nữ vùng biên giới. Cuộc sống ở đâu có lẽ còn vất vả nên khi nghe tin bác sĩ về khám bệnh và phát thuốc miễn phí nên mọi người rất hào hứng.

Vừa khám vừa tâm sự với các mẹ đưa bé đi khám, 1 số người có điều kiện thì lâu lâu mang con đi khám bệnh, còn một số người chưa bao giờ mang con đi khám, sốt hay bệnh thường ra hiệu thuốc mua thuốc về uống thôi. Thông qua đó chúng tôi bệnh viện Nhi đồng Thành phố mới thấy được sứ mệnh đưa kiến thức, trang thiết bị, vật tư y tế về vùng xa là quan trọng như thế nào, giúp cho người dân đặc biệt là trẻ em nơi đây được tiếp cận với nguồn lực y tế hiện đại, chăm sóc tận tình là như thế nào. Sau một buổi đầy hăng say, nhiệt huyết khám, phát thuốc và trao quà cho các em nhỏ nơi đây, đoàn chúng tôi tạm nghỉ ngơi và nạp năng lượng lại để chuẩn bị cho chuyến hành trình kế kế tiếp vào 19giờ tối.

Sau khi nạp đầy năng lượng, chuyến xe “Xuân Xuyên Biên Giới”  của chúng tôi lăn bánh đến nơi mà các chiến sĩ dũng cảm của đất nước đang canh giữ biên giới đó là đồn Chang Remp , đồn giáp với biên giới Campuchia. Khi đến nơi, trái ngược với không khí buổi trưa tại xã Tân Lập là nóng bức thì nơi đây mang lại cho chúng tôi cảm giác se lạnh, hoang vu của vùng rừng núi. Tại đây các chiến sĩ đón tiếp chúng tôi rất nồng hậu,chúng tôi được các anh giới thiệu đôi nét về chốt biên giới ở đây, sau đó theo lịch trình chúng tôi và các anh chiến sĩ khéo tay cùng nhau gói bánh Tét và giao lưu với nhau. Trong lúc gói bánh, chúng tôi được nghe các anh kể rất nhiều chuyện xảy ra tại đây .

Qua đó chúng tôi yêu và tự hào hơn về các anh. Đêm về khuya, không khí càng lạnh hơn, tiếp hơi ấm đoàn chúng tôi cùng các anh đốt lửa trại và tham gia giao lưu, ca hát để xích lại gần nhau hơn và cũng như gắn kết tình nghĩa giữa các anh chiến sĩ với đoàn Sở Y Tế. Sau buổi giao lưu và đốt lửa trại, chúng tôi đã trao quà Tết, gạo cho các anh, góp phần nào cho các anh chiến sỹ có một cái Tết trọn vẹn và đỡ nhớ nhà nơi biên giới xa xôi .

Đoàn chúng tôi tạm biệt các anh chiến sĩ nơi đây để về lại xã Tân Lập, bên ngoài thi rất lạnh và tối nhưng bên trong chuyến xe của chung thì lại rất ấm áp và sáng rực. Đó là sự ấm áp của sự đoàn kết, niềm hào về con người, đất nước và tình bạn mới quen giữa các đoàn bệnh viện, tiếp thêm sự gắn kết giữa các đoàn y tế bệnh viện với nhau và đặc biệt là các thành viên của bệnh viện Nhi đồng Thành phố. Đoàn xe chúng tối kết thúc một ngày dài tại nhà văn hóa xã Tân Lập, tại đây chúng tôi chia ra để chuẩn bị nồi, than củi để nấu những chiếc bánh Tết mà chúng tôi đã bỏ tâm huyết ra gói. Chiếc nồi nước sôi với ngọn lửa hồng làm chúng tôi nhớ nhà, nhớ về Tết năm trước cùng với gia đình qua đó mới thấy cảm thương các anh chiến sĩ nơi đây .

7 giờ sáng hôm sau, những chiếc bánh Tét nóng hổi và thơm ngon đã ra lò, nhiệm vụ cuối cùng của chuyến đi đó là trao tặng những phần quà Tết cho các chiến sĩ tại đồn Xa Mác, gần ngay cửa khâu biên giới giáp với Campuchia. Tại đồn Xa Mác các anh đón tiếp chúng tôi rất nhiệt tình, chúng tôi được mời vào phòng họp chính để được nghe giới thiệu về đồn cũng như những cột mốc biên giới quan trọng khác giáp ranh với nước bạn Campuchia. Khoảng tầm 30 phút sau, các anh dẫn đoàn chúng tôi tham quan cửa khẩu giữa Việt Nam và Campuchia. Nơi đây, nhân viên y tế chúng tôi đã chào trước cột mốc biên giới vứng chắc và dưới lá cờ đỏ thắm sao vàng tung bay một cách đầy tự hào. Sau đó đoàn chúng tôi trao tặng quà và những đòn bánh Tét đầy thơm ngon cho đồn các anh và gửi lời thăm hỏi, chúc tết, động viên các anh nơi đây.

Chuyến đi nào cũng sẽ có điểm dừng của mình. Sau chuyến hành trình “Xuân Xuyên Biên Giới” này, tình nghĩa bạn bè giữa các nhân viên sẽ được gắn kết hơn, đặc biệt là tình anh em của gia đình bệnh viện Nhi đồng Thành phố. Thông qua chuyến đi, chúng tôi trưởng thành hơn, và tự hứa với lòng rằng sẽ cố gắng trao dồi kiến thức, y đức và phát huy lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ vào sự nghiệp y tế. Để cố gắng hơn nữa đưa các công tác y tế đến vùng xa của đất nước để không phụ sự tinh tưởng của người dân nơi biên giới dành cho đoàn chúng tôi, đặc biệt các em nhỏ dành cho bệnh viện Nhi đồng Thành phố.

ĐOÀN THANH NIÊN
BỆNH VIỆN NHI ĐỒNG THÀNH PHỐ