Góc nhìn

Cậu bé mắc bệnh hiểm nghèo thỏa ước mơ làm bác sĩ nhi

Con là cậu học sinh giỏi lớp 2 miền quê nghèo ở Nha Trang, cha con mất từ lúc mới vừa lọt lòng sau cơn nhồi máu cơ tim, con sống với mẹ và ông bà ngoại. Nhà làm nông, phải chật vật đi làm phụ hồ thêm mẹ mới đủ gánh vác vai trò của người cha làm trụ cột gia đình, lây lất bươn chải qua ngày. Cậu bé vừa lên 8 còn hồn nhiên và yêu đời lắm, cho đến một ngày, chỉ cách đây hơn nửa tháng, con đạp xe đi học về than tức bụng nhiều, bụng con thì bỗng ngày càng to dần hơn nên mẹ đưa con đi khám ở huyện. Được bác sĩ giải thích nghi ngờ có khối u ở bụng, bà và mẹ con bỏ công ăn việc làm khăn gói lên Sài Gòn tìm đường chữa trị. Tại khoa ung bướu một bệnh viện nhi, bác sĩ cho con làm xét nghiệm với chụp CT scan ổ bụng. Kết quả cho thấy con bị ung thư tế bào gan đã di căn phổi, huyết khối lấp đầy tĩnh mạch cửa. Sáng hôm được bác sĩ giải thích về kết quả hội chẩn nhóm ung bướu rằng đây là ung thư giai đoạn cuối, không thể điều trị được. Do vậy, các bác sĩ quyết định điều trị giảm nhẹ cho con, chờ những ngày cuối cùng. Có lẽ con còn nhỏ lắm, con chưa đủ hiểu cái gì đang diễn ra, tay con cứ nắm chặt tay mẹ mếu máo nhìn mẹ khóc theo. Giá mà con có thể được trải nghiệm một lần đau vì mổ hay những cơn sốt quằn quại mệt mỏi vì hóa chất như mấy bạn bệnh nhi khác, thì cuộc đời con có thể sẽ có cơ hội tốt hơn…

Trên là trường hợp của Phan T. A.(8 tuổi, quê ở Nha Trang), cậu bé mắc phải căn bệnh ung thư gan ác tính, đã di căn phổi và xâm lấn tĩnh mạch cửa, đã quá chỉ định của phẫu thuật hay hóa xạ trị. Sau những ngày mệt mỏi rong ruổi chữa bệnh nhiều nơi, những đêm dài quằn quại trong cơn đau mà khối u ác tính hoành hành, khuôn mặt T.A. trở nên gầy gò, hốc hác, da dẻ chuyển màu tái xanh, bụng con cứ to dần lên. Ánh mắt con lúc nào cũng đượm buồn, hay nhìn xa xăm và mong đến ngày được về nhà đi học trở lại.
Qua giới thiệu, hiện tại con đang được điều trị giảm nhẹ và ổn định tinh thần những ngày cuối đời tại Bệnh Viện Nhi Đồng Thành Phố. Tại bệnh viện Nhi đồng thành phố, đơn vị chăm sóc giảm nhẹ lên kế hoạch chăm sóc bé theo phác đồ giảm nhẹ bao gồm giảm những cơn đau do bệnh ác tính gây ra, ổn định tinh thần cho người nhà và nhất là quan tâm đến những cảm xúc của bé. Đội ngũ nhân viên y tế tại bệnh viện hết sức quan tâm và yêu quý con, hằng ngày đều dành thời gian nói chuyện và chơi với con, tiêm nhẹ nhàng ân cần những mũi thuốc giảm đau cho con. T.A. tâm sự: “Ngày ngày nhìn thấy các bác sĩ mặc đồ rất “oai” khám và chữa bệnh cho các em bé con rất thích. Con ước mơ rằng khi lớn lên sẽ làm bác sĩ để vừa phụ giúp được mẹ vừa chữa bệnh được cho nhiều em bé, nhưng bây giờ, con chỉ muốn được đi học lại cùng bạn bè mà thôi.” Những lời nói như bóp chặt vào trái tim của người mẹ và các nhân viên y tế, lấy đi những giọt nước mắt đang thương cảm và vô vọng vì tương lai của con.

Sáng 24.4 , các bác sĩ và điều dưỡng bệnh viện NĐTP đã có mặt từ rất sớm để thực hiện ước mơ của con, giúp cho T. A. thực hiện ước mơ được làm bác sĩ của mình. Hạnh phúc như vỡ òa, đôi mắt con rưng rưng vì xúc động kèm theo nụ cười vẫn thường trực trên đôi môi, con được khoác lên người chiếc áo blouse trắng, được các bác sĩ dẫn đi khám bệnh cho các em bé khác. “Bác sĩ nhí” chưa qua một trường lớp đào tạo nào hết nhưng trông thật ngầu như một bác sĩ thật thụ, thuần thục từng động tác thăm khám mà con chỉ ghi nhớ được qua mỗi lần được các bác sĩ, các cô điều dưỡng chăm sóc. Những đớn đau trên giường bệnh như đã vơi đi phần nào khi con được cầm trên tay chiếc ống nghe mà mình ao ước từ lâu. Thỉnh thoảng, con lại quay sang nhìn mẹ rồi mỉm cười sung sướng…

Nhìn mẹ con cười hạnh phúc, đôi mắt rơm rớm vì cảm động nhưng cũng đầy lo âu vì toàn bộ chi phí chữa bệnh, sinh hoạt giờ chỉ trông chờ vào đồng lương đi làm thuê 3 cọc 3 đồng của bà, Ban Giám Đốc và nhân viên bệnh viện quyết định tự nguyện hỗ trợ viện phí, tiền thuốc và chi phí khám chữa bệnh cho con, chi phí đi lại cũng như một phần quà hiện kim nho nhỏ với ước mong con và gia đình đủ trang trải đương đầu với những ngày chiến đấu bên giường bệnh sắp tới.

Ngồi nhìn con lí lắc nô đùa trên đường trở về khoa, mẹ T.A. lấy tay gạt nước mắt nghẹn lời: “Tối qua tôi còn rất lo lắng, không biết T.A. có khỏe không, rồi mai này con chống chọi ra sau với bệnh tình, nhưng sáng nay thấy T.A vui tươi, sức khoẻ tốt, tôi thấy an tâm lắm, hi vọng tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để con được vui trọn vẹn những ngày cuối cùng….”

Chăm sóc giảm nhẹ cho những bé có bệnh cảnh nguy kịch và mạn tính đã và đang là những nỗ lực của tất cả nhân viên y tế tại bệnh viện Nhi đồng thành phố. Với phương châm điều trị nhắm đến người bệnh, chúng tôi đang ngày càng hoàn thiện để có thể giảm thiểu tối đa những đau đớn do bệnh tật mang lại đồng thời chăm chút nhiều hơn đến tinh thần của gia đình và của bệnh nhi khiến những ngày khó khăn đó trở nên dễ dàng hơn.

BỆNH VIỆN NHI ĐỒNG THÀNH PHỐ